VẠN SỰ TÙY DUYÊN
Sống ở đời vạn sự tuỳ duyên
Mang thân lữ khách bến không thuyền
Thế giới bao la vạn câu chuyện
Người phải gặp gỡ là nhân duyên
Chẳng ai thương mình bằng chính ta
Thong thả, an nhiên, sống thật thà
Ai tự mang cho dò xét lạ
Gieo trồng – thiên tạo – khói mờ xa
Tâm thiện – trao đời – vẫn tỏa hương
Thanh tao, thuần khiết, luôn nhịn nhường
Chân tình, thẳng ngay, không hoang tưởng
Chuyện đời trong – đục gắng làm gương
Vui – buồn – thổn thức – cũng dần trôi
Bận tâm chi nữa đã qua rồi
Chậm rãi – an yên – chẳng đâu vội
Giông bão dừng lại sau cửa thôi
Để tâm được – mất – đau khổ hơn
Nghi ngờ – tổn thương – khiến giận hờn
Mỗi người tính riêng – lòng không gợn
Chẳng thẹn với lòng – vẫn giản đơn
Điểm tựa tinh thần nhé thong dong
Chỗ dựa bản thân ghi nhớ lòng
Ân cần, chăm chút – lưu khắc đọng
Đau khổ, mệt nhoài – vẫn hằng mong.
Yên Bái, 07/12/2022 NGUYỄN QUỲNH