Luật nhân quả: Thượng Đế quý mến sự đơn giản và trái tim tinh khiết
[Chanhkien.org] Trong cuốn sách hay “Duyệt vi thảo đường bút ký”, có chuyện viết về một người đàn ông giàu. Người giàu này sống cuộc đời xa hoa. Ông ít khi xuất hiện chốn đông người và không hề tham gia trong bất cứ công việc nào khác. Ông không có giỏi quản lý tiền, nhưng của cải mà ông có nhiều vô kể. Ông không giỏi chăm sóc bản thân ông, nhưng ông không bị đau ốm. Thỉnh thoảng ông cảm thấy không được khỏe, nhưng ông hết bệnh nhanh.
Một lần, khi một người hầu gái của ông ta tự tử, bảo vệ địa phương rất vui mừng và truyền tin này khắp gần xa. Thêm vào, họ báo cáo rất bất ngờ nên càng dễ tin tưởng hơn. Ngay lập tức, giới chức nghiên cứu đến khám nghiệm cơ thể người chết.
Trông lạ chưa! Khi mà cảnh sát vừa đến, người chết bắt đầu ngáp, thư giãn tay, quay lại và ngồi dậy. Cô ấy tỉnh dậy và sống lại.
Nhà chức trách địa phương muốn nghe lời khai của người hầu gái là sư phụ giàu có toan hiếp cô và cô ấy không còn chọn lựa, nên phải tự tử để giữ trong trắng. Tuy nhiên, cô ấy nói: “Sư phụ của tôi có nhiều vợ rất đẹp, tại sao ông ấy lại chú ý đến tôi? Nếu ông ấy chú ý chiếm hữu tôi, tôi phải vui vẻ và hãnh diện, tại sao tôi phải tự tử? Động cơ chính là khi tôi nghe chính quyền địa phương giết chết cha tôi không có lý do tốt, tôi rất buồn và không còn muốn sống nữa. Tôi không còn lý do nào khác nữa. ” Nhà chức trách địa phương đã thất vọng và rời khỏi.
Người đàn ông giàu, có nỗi khổ khác nhưng họ lại giải quyết giống vấn đề này. Họ nói người đàn ông giàu đó khờ khạo nhất. Sự việc này ông ta may mắn nếu không giải thích cặn kẻ cho mọi người biết.
Một lần, một người nào đó có cuộc nhập tịnh giải được một điều bí ẩn khó hiểu. Tìm kiếm từ ý tưởng tượng, thì “Mọi người đều sai. Tại sao ông lại may mắn? Bởi vì ông là một người quá dại khờ. Trong kiếp trước của ông, ông là một người nông dân. Ông là một người đơn giản và trái tim thuần khiết, ông chỉ biết sợ một tí là mập và ốm, không thích yêu thương hay căm ghét đặc biệt vào cái gì hay người nào, và những lời nói đúng hay sai cũng vậy. Nếu ai lăng mạ ông, ông không có chống lại. Khi bị lừa dối, ông không vì vậy mà trở nên gian xảo. Khi bị người nói xấu, ông không giận hay đấu khẩu với người ta. Một lần ông bị lừa nhưng ông không trả thù. Ông sống một đời bình thường nhất và chết trong túp liều tranh, nhưng ông tích lũy nhiều đức hạnh tốt. Đó là từ trái tim đơn giản và thuần khiết của ông cũng chính là thiên đường giá trị nhất. Vì thế, đời sống của ông được may mắn. Khờ khạo và ngây thơ của ông là dấu hiệu tốt còn lại và đó là đức tính bẩm sinh của ông. Nó có thể là sự nhầm lẫn tốt đáng suy nghĩ trong vận mệnh của ông.
Sau khi nghe câu chuyện này, một nữa người nghe thì tin là thật và một nữa khác không tin. Theo tôi sự giải thích này đáng để chúng ta suy nghĩ.
(Theo “Duyệt vi thảo đường bút ký”)
Dịch từ: http://www.zhengjian.org/zj/articles/2007/8/12/47727.html http://pureinsight.org/pi/index.php?news=4816