Chuyện cổ Phật gia: Vu Pháp Lan

Vu Pháp Lan được sinh tại Cao Dương và đã có những đức tính rất độc đáo từ lúc còn trẻ thơ. Pháp Lan đã trở thành một thầy tu khi anh ta 15 tuổi. Anh ta đã cũng rất siêng năng, anh đã học kinh Phật cả ngày và đêm. Bất cứ khi nào có một cuộc đàm luận về Phật Pháp, Pháp Lan cũng luôn luôn là một học sinh tích cực nhất.

Theo tự nhiên, Pháp Lan rất thích sống bên cạnh suối và các núi đá, đặc biệt vào mùa đông tuyết lạnh băng giá. Một lần nọ, một con cọp đi đến nơi anh ta đang sống. Pháp Lan đã cho thấy mình không sợ và giữ được sự bình tĩnh, vì thế con cọp trở nên ngoan ngoãn và bỏ đi. Các thần thánh của núi cũng thường đến để nhận Pháp, vì thế họ cũng ngộ bởi đức hạnh của Pháp Lan.

Sau đó, Pháp Lan biết rằng nước non Diêm Huyện ở Giang Đông rất đẹp. Anh ta đã đi bộ rất xa đến đó và trú ngụ tại chân của núi Thạch Thành tức nay là chùa Nguyên Hoa ấy vậy. Khi Pháp Lan ở tại Ở Diệm Huyện ít lâu, một lần ông đã thở dài:“Mặc dù Phật Pháp rất phổ biến, kinh thì không đủ. Tôi thà chết để biết được phương pháp dạy hoàn hảo. ”Vì thế, Pháp Lan đã quyết định tìm đọc Phật Pháp thật sự ở miền Tây. Không may thay ông ta đã mắc bệnh khi ông ở tại Giao Châu và đã chết tại Tượng Lâm.

(Từ “Huyền thoại về những cao tăng”, tập 4)

Dịch từ:
http://www.zhengjian.org/zj/articles/2007/4/9/42894.html
Bài viết khác

This website uses cookies to improve your experience. We'll assume you're ok with this, but you can opt-out if you wish. AcceptRead More