CHÚC CHO NHÂN THẾ AN BÌNH
Ôi cuồng phong, hỡi cuồng phong!
Nỗi đau thắt ruột quặn lòng miền Trung…
Bao nhiêu bão lũ trùng trùng
Bấy nhiêu thảm cảnh hãi hùng đã lâu
Hạ nguồn xin hỏi biển sâu
Thượng du nhắn hỏi núi cao rừng già
Hỏi thêm Trời Đất bao la
‘Anh hùng, cường giả’ ấy là từ đâu?…
Mấy cơn gió thảm mưa sầu
Lạnh lùng đất đá chôn sâu kiếp người!…
Nhắn ai Đại Pháp truyền rồi
Đề cao tâm tính vãn hồi nhân luân
Mong người sớm thoát gian truân
Sớm hay chân tướng, Phúc âm mãn đường
Kính Thần, Thần sẽ đoái thương
“Phật ân hạo đãng” phi thường từ bi (*)
Giúp đời thoát cảnh hiểm nguy:
Chân ngôn chín chữ độ trì chúng sinh (**)
Chúc cho nhân thế an bình!…
Vô danh cư sỹ.