Mộng luân hồi (3)
Tác giả: Đường Phong
Sư phụ đã cứu tôi từ một cái hang sâu không đáy
Sau khi tập luyện Pháp Luân Đại Pháp được vài ngày, trong một đêm nọ tôi nằm mơ thấy mình đang ngồi trong một cái hang sâu không đáy. Năm này qua năm khác, khi tôi mở mắt ra chỉ thấy một vùng đen như hắc ín. Khi nhắm mắt lại, thì cũng tối như nhau. Tôi muốn rời khỏi cái hang này, nhưng đành tuyệt vọng. Ở đây rất ẩm thấp và lạnh mà không có thức ăn, nước hoặc quần áo. Tôi luôn mong đợi có người đến cứu.
Tôi không biết là bao nhiêu năm đã trôi qua. Bỗng nhiên tôi nghe giọng nói mở cửa hang ra. Khi tôi mở mắt ra, tôi thấy ánh sáng rọi vào. Tôi không nghe rõ là họ đang nói gì, nhưng tôi có cảm giác là ai đó đã đến để cứu tôi. Ông ta dường như đang thương lượng với người canh gác ngoài cửa hang. Tôi cảm thấy như tôi gần được thoát khỏi cái hang này.
Khi tôi thức giấc, tôi liền nhận ra đó là Sư Phụ đã cứu tôi ra khỏi cái hang kia.
Sau này, tôi lại thường thường có những giấc mơ tương tự. Tôi cố gắng trèo lên khỏi bùn dơ tới nơi sạch hơn hoặc trèo lên tảng băng ở chỗ cao hơn. Thỉnh thoảng trèo lên những vách đứng thật nguy hiểm. Cuối cùng, một ngày nọ, tôi trèo lên chổ thấp hơn đó là một vùng đồng bằng với những người đang sống ở đó. Sau khi tới đó, tôi nhìn xuống nơi tôi ở trước đây và phát hiện con đường mà tôi đã qua tối đen không thấy hết.
Từ trước đến khi tôi trèo lên khỏi cái hang không đáy, tôi cảm thấy như mình còn sống. Tôi đã tìm kiếm nhiều năm cuối cùng Sư Phụ, Đại Pháp, và một cái thang để trở về trời.
Cửa Phật Pháp mở rộng cho tôi
Sau khi tôi bắt đầu tập không lâu, vào một đêm, nằm trên giường tôi tắt đèn suy nghĩ về Pháp. Tôi thấy một hình phật bằng ngón tay cái đang chiếu sáng ánh vàng kim bay tới tôi. Rồi biến mất lại thành một làn khói trắng. Trong làn khói đó có hai cánh cửa vàng thật to từ từ mở ra và tôi nhìn thấy Sư Phụ đang bận đồ vàng dạy cho tôi những bài công pháp. Tôi nói với chồng tôi một cách phấn khởi “Nhanh lên nhìn kìa! Hai cánh cửa vàng lớn của Phật, Sư Phụ Lý đang dạy các bài công pháp. ”
Anh trả lời “Đâu? Tôi không thấy, thôi đi ngủ. ”
Đó là lần đầu tiên tôi thấy được sự hiển hiện của Phật Pháp. Tôi biết đó là do Sư Phụ đã an bài để tôi có lòng tin vững chắc hơn vào Đại Pháp.
Sư Phụ đã tịnh hóa thân thể tôi
Thỉnh thoảng tôi dẫn con trai tôi tới thành phố để xem cuốn băng video của Sư Phụ liên tục chín bài giảng. Khi xem tới bài giảng thứ tư, tôi lại nằm mơ vào đêm đó. Tôi bị bệnh thật nặng và một bác sĩ bận bộ đồ trắng đang giải phẩu tôi. Tôi bị cắt từ ngực tới bụng dưới và toàn bộ nội tạng của tôi bị lấy ra hết. Sau đó bác sĩ kêu y tá giúp đỡ tôi dậy và rửa sạch máu bầm trong cơ thể. Tôi nhận ra là một cái bướu to ở bụng dưới. Sau khi tôi nằm xuống lại bác sĩ kéo mạnh cái bướu ra. Tôi giật mình tỉnh giấc và cảm thấy người mình đang đau đớn. Tôi biết được, đó là Sư Phụ đang giúp tôi tịnh hóa thân thể. Vì tôi có rất nhiều bệnh kể cả bệnh bao tử, thận, bệnh phụ khoa nên cần diệt trừ chúng tận gốc. Sự đau đớn này kéo dài ba ngày. Trong khi đó tôi vẫn tiếp tục đi tới thành phố và nghe bài giảng Pháp với con trai tôi.
Theo Chanhkien.org
Dịch từ: http://www.zhengjian.org/zj/articles/2007/8/26/47985.html http://www.pureinsight.org/pi/index.php?news=4856