Tu luyện cố sự: Một niệm lên thiên đường
Ngày xưa, có một chàng trai trẻ nhìn thấy rõ thói đời thay đổi ở thế gian và cảm thấy không còn ý nghĩa trong cuộc sống, do đó anh quyết chí tu luyện.
Một ngày, anh gặp một lão hòa thượng và kể với ông những tâm tư trong lòng. Lão hòa thượng nói: “Tuổi còn trẻ, tu hành có thể rất khổ rất khổ đấy.”
“Khổ như thế nào?”, chàng trai trẻ hỏi.
“Trên đường tu luyện sẽ có sói hổ muốn ăn thịt, có mãng xà chặn đường, còn có bể khổ sâu vạn trượng dưới một cây cầu gỗ nhỏ duy nhất. Liệu con có qua được không?”
“Sói hổ muốn ăn thịt, mãng xà chặn đường có nghĩa là gì?”, chàng trai trẻ hỏi.
Lão hòa thượng giải thích: “Sói hổ muốn ăn thịt là chỉ con cái; chúng cần ăn uống, do đó con phải bận rộn làm việc để nuôi chúng. Khi chúng lớn lên, con lại phải vì chúng mà lao tâm khổ tứ. Không phải là con cái con muốn ăn thịt con thật, mà là con sẽ phải nảy sinh tình thân với chúng và không thể chuyên tâm tu luyện. Loại tình thân này cũng giống như ‘ăn mòn’ ý chí của con vậy. Mãng xà là chỉ tình phu thê. Tình phu thê này, giống như một con đại mãng xà ngăn chặn con đường tu luyện của con. Nếu không đột phá được nó, nó sẽ chặn đường và và khiến con không thể tiến thêm được nữa. Thế gian con người cũng giống như bể khổ sâu vạn trượng, còn con đường tu luyện tựa như một cây cầu độc mộc duy nhất nối liền cõi trần và cõi Phật. Con sẽ bị rớt bất cứ khi nào con không chú ý. Chàng trai trẻ, con có thể vứt bỏ hết thảy mọi thứ trên thế gian hay không?”
Chàng trai trẻ đáp lại một cách kiên định: “Sói hổ muốn ăn thịt con cũng không sợ, đại mãng xà cũng không ngăn cản được con. Đường do người đi, cầu do người vượt. Bất kể khó khăn thế nào, con cũng nhất định phải vượt qua.”
Lời nói vừa dứt, chỉ trong nháy mắt, chàng trai đã thấy mình ở Linh Sơn tiên cảnh rồi.
Theo Chanhkien.org
Dịch từ: http://xinsheng.net/xs/articles/gb/2007/2/9/39628.htm http://www.pureinsight.org/node/5107